cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây nặng trĩu che khuất. Bên vỉa hè, những người bán hàng hoa bận rộn bày hàng. Đó là những sắc màu duy nhất trong không gian màu xám này. 

Ở một nơi xa nhà, bên ngoài đường quốc lộ, tôi nhìn lên mái hiên căn nhà ba tầng bên kia đường. Nó gợi nhớ đến kiến trúc chung của những căn trong một thị xã đang phát triển những năm 90. Cây bàng trơ trụi lá phía trước. Mảng tường xi măng ở bên không được sơn ve. Tầng thượng được che chắn bởi mái tôn xanh lá đã sờn màu. Lá cờ tung bay trong gió. Một buổi sáng thứ hai, mọi người bận rộn với công việc. Vậy là vẫn có kẻ dở hơi ngắm nhìn xung quanh, cố gắng liên kết với những điều đã thấy trong ký ức. Biết đâu trong căn nhà ấy có kẻ vô công dồi nghề đang chìm trong giấc ngủ nướng, mặc kệ ngày trôi, mặc kệ những lời phàn nàn. Hay có một ai đó đang ngồi bên cửa sổ nhìn ngắm cuộc sống phía dưới với nỗi buồn không tên trong một buổi sáng âm u. 

Tôi đã lựa chọn. Ít nhất là vậy, còn hơn là để đó, nổi trôi theo dòng đời. Nhưng tôi lại vội vàng, tôi sợ sẽ bỏ đi mất nhiều điều có giá trị. Nhưng giờ đây, được trở về nhà, sống bên gia đình, buông bỏ tất cả, làm điều mình muốn đã trở thành nỗi khao khát. 

Xuân về


Xuân đã về hoa lá đua nở
Rung rinh trên cành bông hoa mơ
Tết chỉ đẹp nếu ta mong chờ
Đời chỉ đẹp khi có những vần thơ.

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...