Đam mê

Gã dường như không còn có thể điều khiển được mình. Mọi vật xung quanh như biến mất. Chỉ còn thế giới của gã, thế giới đang xoay tròn theo những điệu nhạc. Âm thanh réo rắt của violin, âm thanh rè rè khi trầm khi cao vút của guitar, những nốt nhạc nhảy nhót của piano, tất cả hòa quện lại, khi chậm, khi dồn dập, đi sâu và lấp đầy tâm hồn gã…



Gã luôn tin vào một điều rằng, có những giây phút dành cho gã. Những giây phút thăng hoa, phấn chấn, những giây phút mà những giai điệu phóng khoáng, mạnh mẽ sẽ cất lên tiếp thêm cho gã sự tự tin và lạc quan. Chúng sẽ khiến gã cất bước, những bước đi nhanh và dứt khoát. Gã sẽ làm được, gã sẽ nặn tròn hay bóp méo thế giới theo cái cách mà gã muốn. Gã có sức mạnh thay đổi khi đang đắm chìm vào thế giới say mê này. Thế giới ấy không còn bộn bề lo toan cuộc sống. Gã cứu vớt những tâm hồn khác, gã bay lên đỉnh cao của nhân loại.
Câu chuyện của gã không có gì đặc biệt. Hàng ngày, gã đi lại trong thế giới thực của mình nơi mà guồng quay cuộc sống xoay tít theo những vòng bánh xe. Gã là một người bình thường giữa hàng triệu người khác. Một hạt cát vô danh, cố gắng tìm một điểm tựa đi tìm bản ngã của chính mình. Nơi đó không có âm nhạc chỉ có sự ồn ào náo nhiệt của thành phố bận rộn… Gã muốn vứt bỏ tất cả, muốn về nhà, lặng lẽ đắm chìm trong những giai điệu. Và rồi thế giới của gã sẽ lại mở ra với câu chuyện mà gã muốn có. Câu chuyện đặc biệt mà thế giới quanh co nhằng nhịt này đang làm gã lạc lối.

Và rồi, một cách bất chợt, tại nơi mà gã đang chìm nghỉm giữa một đám đông, những giai điệu bỗng vang lên. Chầm chậm, rồi dồn dập, thế giới của gã, thế giới của những cảm xúc thăng hoa, dâng trào, lại mở ra không theo ý muốn. Nơi ấy gã làm nên những điều vĩ đại. Con đường phía trước thật thênh thang… Gã đã vượt qua lằn ranh, nắm trong tay thứ sức mạnh vô hình cùng niềm tin sắt đá. Thứ đa số đang tìm kiếm thật tầm thường.
Gã mở mắt và cảm thấy cơ thể lắc lư. Đôi tay và đôi chân trở nên mềm dẻo kỳ lạ. Chúng như tỏa đi mọi hướng, theo mọi cách mà chúng muốn. Không quy tắc nào được phép áp đặt. Gã trở thành một kẻ kỳ lạ, những đôi mắt đang nhìn vào gã với sự ngạc nhiên có và thích thú có. Gã thấy cái nhìn gườm gườm đầy nghiêm khắc của người quản lý. Nhưng rồi hình ảnh đó bị che lấp bởi những người đang lần lượt đứng dậy và hòa vào điệu nhảy cùng gã. Tiếng cười đùa, tiếng vỗ tay vang lên. Và rồi, gã lại nhắm mắt lại, gã mặc cho những giai điệu ấy điều khiển hành động và ý thức.



Sự huyên náo như xa dần, giai điệu dừng lại. Tiếng vỗ tay, tiếng sáo huýt đánh thức gã. Tất cả mọi người nhìn vào gã và tán thưởng một cách thích thú. Gã gãi đầu, hơi ngại ngùng mà cúi chào những khán giả nhiệt thành. Phía bàn làm việc đang lộn xôn những giấy tờ cần giải quyết. Không gian huyên náo yên tĩnh trở lại. Gã trở về với hình ảnh một nhân viên lầm lũi và mẫn cán thường ngày. Nhưng không khi nào gã thôi kiếm tìm, kiếm tìm những khoảnh khắc nơi cảm xúc hưng phấn dâng trào, nơi âm nhạc dẫn dắt cuộc sống. Chắc chắn, gã là một người đặc biệt…

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...