Xuân về


Xuân đã về hoa lá đua nở
Rung rinh trên cành bông hoa mơ
Tết chỉ đẹp nếu ta mong chờ
Đời chỉ đẹp khi có những vần thơ.

Cảm xúc đầu năm .

Tết năm nay khác với tết của các năm trước. Vui có, buồn có và đặc biệt là năm nay đón tết ở Hà Nội. Tưởng như sự bận rộn sẽ kéo dài qua cả mấy ngày tết, nhưng một sự cố đã xảy ra, giờ thì mình đang ngồi đây và gõ những dòng chữ này.



Hai đứa trẻ chào đời giống như một cơn bão càn quét đi hết tất cả. Thói quen, nếp sống trước kia đều phải thay đổi, thậm chí mình vẫn chưa sắp xếp lại được một việc gì trong kế hoạch của bản thân. Cuộc sống, thời gian trôi theo hai đứa trẻ. Hiện mình đang nghiên cứu cuốn “Nếp sinh hoạt cho bé yêu” với quyết tâm đưa hai đứa bé vào khuôn khổ và mình sẽ có thời gian riêng cho bản thân.

Và thêm cả một chiếc oto xuất hiện. Nhưng nó là nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ, họ hàng, chiếc oto đó vẫn chưa phải là chiếc xe của mình. Và rồi chính điều này mới chiếm phần lớn những suy nghĩ hàng ngày của mình. Một thứ tiêu sản, phải làm gì để nuôi nó, phải sử dụng nó với mục đích gì để khiến nó có ích. Chỉ có dùng nó để kinh doanh, và rồi mình lao vào tìm cách kinh doanh với chiếc xe. Vậy là một lần nữa, những suy nghĩ vốn được dồn cho hai đứa bé và dự án của bản thân bị đẩy ra ngoài, thay vào đó là chiếc oto chắn ngang đường và chiếm trọn tất cả. Khi tết đến, nhu cầu đi lại về quê tăng cao, mình lao như con thiêu thân vào việc lái xe chở khách. Ngày ăn uống linh tinh, đêm về lại thiếu ngủ, mình cảm thấy sức khỏe đi xuống nhanh chóng. Và biến cố chẳng chóng thì chày sau những ngày lái xe trong tình trạng thiếu ngủ đã xảy ra. Điều mình đã từng nhìn thấy và chưa bao giờ nghĩ mình rồi cũng sẽ gặp phải cảnh đó.

Trong chính khoảng thời gian bắt đầu ngày cuối cùng của năm cũ Tân Sửu, mình đã lái xe đâm vào dải phân cách đường. Mũi xẽ bị hư hỏng, do hiện tại kỹ thuật viên chưa đi làm nên chưa thể đánh giá sự hư hỏng là nặng hay nhẹ. Nhưng điều may mắn nhất mà mình thấy đó là, mình không đâm vào ai cả. Vị khách đi cùng cũng bị va đầu vào ghế trước nhưng không có vấn đề gì nghiêm trọng. Mình chưa từng đầu óc rối bời như thế, chưa từng tưởng tượng rồi có một ngày chuyện đó lại xảy ra với mình… Nhưng trong đêm mưa lạnh, khi đã cố gắng trấn tĩnh để tìm ra một lý do để trấn an, mình nghĩ về những điều may mắn, xe đâm vào dải phân cách, không có ai bị làm sao, xảy ra ở trong Hà Nội… Có một chiếc xe khác cũng gặp điều tương tự ở đường Nguyễn Xiển (theo như một chiếc xe cứu hộ đi qua nói), mình nghĩ rằng, rắc rối có thể đến với bất cứ ai, trong đó có chính mình. Có chút buồn vì bao nhiêu công làm việc những ngày qua để rồi giờ dừng lại và chờ đợi chi phí sửa chữa. Nhưng đó cũng chính là lý do duy nhất để mình dừng lại, hướng suy nghĩ về những điều có giá trị hơn.

Ngày đầu năm, mình được ngủ nhiều hơn, tuy nỗi buồn vẫn cứ dai dẳng nhưng khong khi gia đình cũng làm cho nó nguôi ngoai đi. Giờ chỉ còn việc là bế ẵm con, cho con ăn, thay bỉm, và ru con ngủ. Hai đứa thì nỗ lực phải gấp đôi. Không khí lạnh giá bao trùm Hà Nội, hai ngày tết rồi mình chưa ra ngoài. Khoảng thời gian hiếm hoi dành cho bản thân, mình ngồi cạnh cửa sổ, ngồi gõ mấy dòng suy nghĩ trên chiếc laptop cũ. Những dòng suy nghĩ về những mùa xuân đã qua lại tràn về. Những ngày vừa qua, đưa những vị khách về quê ăn tết, nhìn thấy sự chào đón ấm áp của người thân, những lời cảm ơn, không khí ngày tết ở những vùng quê… tất cả càng làm cho mình cảm thấy được ý nghĩ của công việc và tinh thần thêm phấn chấn.

Năm cũ khép lại bằng một rắc rối, hy vọng đó là một rắc rối nhỏ. Năm mới đến, mình sẽ tiếp tục nhưng gì còn dang dở, sẽ bắt đầu với công việc mới và hướng đến đầy năm hai bé con. Quả thật dù có mệt, nhưng mỗi lần nhìn thấy chúng là mình lại có thêm động lực.

Chúc toàn thể mọi người một năm Nhâm Dần 2022 mạnh khỏe, tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. J

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...