Sau khi đọc xong Osho Đàn ông

Phụ nữ khổ nhưng đàn ông cũng đâu có sướng gì. Một điểm chung là cả hai đã phải sống trong định kiến suốt hàng nghìn năm. Mình xin chia sẻ một vài suy nghĩ sau khi đọc xong cuốn Osho đàn ông: 

Xã hội hiện đại đang cố đạt đến sự bình đẳng giới. Nhưng nếu chỉ ở việc để phụ nữ gánh vác một vài nhiệm vụ vốn dành cho đàn ông thì cũng chỉ là giải quyết bề nổi mà thôi. Chúng ta cần đi từ căn nguyên để cả hai giới có thể sống hạnh phúc và hòa hợp. 

Mọi khổ đau, mâu thuẫn bắt nguồn từ khi ta còn là cậu bé biết nhận thức. Khi bạn khóc bố mẹ thường nạt: "Đừng có khóc như con gái thế!". Và từ đó, không cậu bé nào khóc nữa, không phải vì mạnh mẽ hơn mà vì cảm thấy xấu hổ. Vì khóc là đặc quyền của phụ nữ, không phải là của đàn ông. Điều đó cũng mặc định rằng phụ nữ là yếu đuối. Nhưng số tuyến lệ của đàn ông và phụ nữ là như nhau, nếu đàn ông không khóc tại sao tạo hóa vẫn giữ nó lại? 

Phụ nữ cũng tức giận, hung hãn và nguy hiểm không kém gì đàn ông. Đó là vì bất kỳ người phụ nữ nào cũng có một phần đàn ông trong đó. Tương tự một người đàn ông cũng có một phần phụ nữ. Đó là điều ta phải trung thực với chính bản thân mình. Chính vì mặc định rằng phụ nữ là phái yếu, đàn ông không thể chấp nhận được mình yếu kém hơn họ. Hơn nữa phụ nữ bao dung, chăm chỉ, kiên trì hơn và có khả năng sinh con nên họ quan trọng hơn. Vì vậy đàn ông luôn cố gắng tìm mọi cách thống trị người phụ nữ thậm chí là đối xử vô nhận đạo để chứng tỏ mình lúc nào cũng phải đứng trên họ. “Trai trên gái dưới” là định kiến không phải là quy luật.


Người đàn ông càng hiện đại càng sống phức tạp hơn, bị nhiều hệ thống tinh vi đè nén nên họ căng thẳng, mệt mỏi. Đàn ông phải che dấu nhiều thứ hơn và dễ bị cám dỗ, nghiện ngập hơn. Ganh đua ngày càng khốc liệt, không có chỗ nào cho sự bao dung, dộ lượng. Bên cạnh đó, đàn ông cũng phải ít nói, không được tâm sự nhiều, vì thế mà giữ kín nỗi buồn trong lòng... Hàng tỷ lý do khiến cho đàn ông đau khổ. Định kiến nặng nề khiến  đàn ông phải làm đàn ông 24/24, phía bên kia phụ nữ phải là phụ nữ 24/24, đó là điều quá sức. Chúng ta chỉ là con người bình thường mà thôi. 

Vì thế bình đẳng giới là điều cần thiết để đàn ông và phụ nữ sống hạnh phúc và hòa hợp. Nhưng đừng đợi sự ban phát, chúng ta cần thay đổi chính mình:

- Trở lại là một người bình thường, thế giới này cũng đã quá mệt mỏi rồi. Đừng là một người đàn ông 24/24, đừng là một người phụ nữ 24/24. Đàn ông nên đôi lúc hay yêu thương, bao dung như một người phụ nữ, phụ nữ nên đôi lúc hãy cứ giận dữ, phản kháng như một người đàn ông. 

- phản ứng nhiều hơn, đừng phản xạ. Khi cô ấy nói những điều không vừa lòng, hãy tìm những cách khác nhau để phán ứng, đừng để thói quen làm cho các cuộc cãi vã cứ kéo dài mãi mãi.  Bao dung, coi trọng người phụ nữ, bạn sẽ nhận ra, điều cô ấy cần chỉ có như thế thôi.

- Đừng sống mộng du như một cái máy. Đàn ông cần là một chiến binh, một kẻ "đánh bạc", dám đặt cược tất cả để biết điều mình chưa biết. Dù thất bại thì ít nhất bạn sẽ không phải tiếc nuối vì đã không làm.  Có thể bạn chọn sống như một người kinh doanh, cũng cho đi nhưng chỉ muốn nhận được lợi ích nhiều hơn, nhưng điều này không tạo nên ý nghĩa mà người đàn ông tìm kiếm.

- Phần động vật luôn ở trong tiềm thức dù người đó là đàn ông hay phụ nữ và không có cách nào chối bỏ nó. Xem JAV, ngắm phụ nữ đẹp… là chuyện hết sức bình thường. Các bạn gái hãy thông cảm. Nếu không vượt quá giới hạn thì không có gì là xấu xa cả. 

- Bỏ đi "cái tôi đàn ông", lắng nghe và chấp nhận sự yếu kém của mình trước mặt phụ nữ. Đàn ông và phụ nữ có thể khóc, không vấn đề gì cả, nhưng đừng để mình trở nên yếu đuối.

- Đừng dạy con cái mình là chỉ có con gái mới khóc nhè, hãy giúp con cái mình trở thành người chiến binh, ra quyết định và có trách nhiệm trong mọi hoàn cảnh, dù là con gái hay con trai. 

- Lắng nghe, đồng cảm với người phụ nữ. Tạo điều kiện để họ được sống với những ý thích và đam mê của họ, chăm sóc họ như một báu vật. Đó cũng là phẩm chất chiến binh của người đàn ông đấy. 

- Sống nổi loạn một cách thông minh, không chỉ cho mình sự tự do mà còn tạo điều kiện cho người khác tự do. Bạn sẽ không bị rơi vào cuộc sống hôn nhân buồn chán. 

Nói tóm lại, đàn ông hiện đại cần phải là người trung tính, phụ nữ cũng vậy. Cả hai cần biết thay đổi khi nên sống với phần đàn ông, khi nên sống với phần phụ nữ. Đừng quá sức và gồng mình lên, bạn chỉ mệt mỏi thôi. Giống như một trò chơi đổi vai, bạn chơi tốt với những gì mình có, bạn sẽ tạo ra thế giới tươi đẹp cho chính mình.

Sau khi đọc cuốn "Chiến thắng con quỷ trong bạn"

 “The phantom of the Opera is here, inside my mind” (Con quỷ trong nhà hát chính là ở đây trong tâm trí tôi). “Chiến thắng con quỷ trong bạn” là cuốn sách mang đến tư tưởng như vậy.

Mình từng đọc ở đâu đó về một người phụ nữ đau khổ tâm sự với bạn mình: “Có một đêm tôi mơ thấy một điều đáng sợ: tôi mở cửa và nhìn thấy trong nhà có hai người đàn ông giống hệt nhau, họ nói và hành động y như nhau, một người thì có vẻ không gây hại gì, nhưng người còn lại thì rất xấu xa, độc ác. Điều kỳ lạ là, tôi thấy cả hai đều là chồng tôi, nếu thiếu một người thì không còn là anh ta nữa…”

Quỷ dữ luôn đem đến sự sợ hãi: nghèo đói, chết chóc, khổ đau… Chính sự sợ hãi đó đã hủy hoại đi những khả năng và ước mơ của con người. Chúng ta không dám phản kháng, không dám sáng tạo, không dám đi một lối đi riêng. Con người chọn sống trong vòng an toàn để không phải cảm thấy sợ hãi nữa. Nhưng nỗi sợ hãi vẫn không bao giờ buông tha, dù tầm nhìn có xa xôi thì vẫn không ai dám vươn tới. Rồi khi nhìn vào xã hội, ta lại thấy một nỗi cay đắng rằng, con quỷ đã tạo ra một hệ thống tinh vi những phương thức và phương tiện để vây kín lấy chúng ta. Đáng buồn thay cha mẹ, thầy cô cũng nằm trong hệ thống đó. Nhưng ta sẽ nhận ra đổ lỗi cho môi trường xung quanh là điều ngu ngốc.



Nỗi chán nản, căm ghét bản thân chỉ dành cho những người sống buông thả. Nhiều khi mình ngồi đờ ra sau khi dành cả một buổi sáng để ngủ, rồi lại ôm cái điện thoại nằm ườn đến chiều (đó là khi mình chưa lấy vợ). Thời gian trôi đi vô ích, cơ thể mệt mỏi lại càng khiến mình thêm lười biếng. Điều đó thật khó chịu, nhưng chính mình đã chấp nhận nó ngay từ khi tắt chuông báo thức và tiếp tục ngủ vùi. Một lần ta buông thả, đó cũng chính là một lần con quỷ đang chạm tới ta. Rồi đến lần thứ hai, thứ ba… thì nó đã trở thành một thói quen, nó khó chịu đấy nhưng ta vẫn tiếp tục chấp nhận. Như một hiệu ứng domino, nhiều điều khác nữa ta cũng sẽ buông thả và rồi cuối cùng khi sự khó chịu đã trở thành một phần tất yếu của cuộc sống thì ta đã chính thức trở thành nô lệ của con quỷ. Tinh thần, sức khỏe của con người cứ thế bị hủy hoại dần cho đến khi họ chỉ như cái bóng vật vờ trong cuộc đời. Họ chấp nhận sự thất bại cuối cùng trước con quỷ và để cho năng lượng u tối chiếm lĩnh lấy cơ thể.

Nhưng vẫn có những phương thức để hóa giải và đưa con người sống dậy với phẩm chất chiến binh của mình. Con người sẽ trở thành chiến binh khi họ thấy mình cần đạt tới điều gì đó rõ ràng. Khi ta thích một cô gái chẳng hạn. Ta bỗng thấy một mục tiêu rõ ràng và xác định phía trước: cưa đổ cô gái đó. Và sau một chuỗi tính toán phức tạp với tốc độ ánh sáng trong não bộ, ta vạch ra một kế hoạch cực kỳ rõ ràng và chi tiết để đạt được mục tiêu đã đề ra. Một niềm tin trỗi dậy, một người chiến binh đang thức giấc tạo ra nguồn năng lượng để hành động theo kế hoạch. Con quỷ u ám kia tạm thời bị lấn át. Tinh thần và sức khỏe được cải thiện nhanh chóng, cái bóng vật vờ ngày nào trở thành một con người đầy năng lượng và tinh tế. Những người có năng lượng sẽ thu hút những điều họ muốn, trên thực tế, ta sẽ thu hút cô gái kia.

Nhưng đừng quên rằng, ta còn có rất nhiều đối thủ và quỷ dữ thì không bao giờ chết. Vậy nên nếu không nhận được tình cảm của cô gái kia cũng là điều bình thường, có thể ta chưa đủ nỗ lực hoặc kế hoạch chưa đúng. Ta sẽ phải lựa chọn đi tiếp hoặc dừng lại. Ở đây có một câu rất hay: “Cuộc đời sẽ trả cho bạn tất cả những gì mà bạn xứng đáng”. Nếu ta dừng lại và buông xuôi, con quỷ sẽ quay lại, và lần này nó sẽ độc ác hơn. Nhưng nếu ta điều chỉnh và đi tiếp với niềm tin kiên định, chính ta sẽ là người soi sáng cho chính mình. Đến lúc ta sẽ không còn phải ngạc nhiên rằng tại sao các cô gái cứ vây quanh lấy mình nữa. Cuộc đời đâu có quên ta, cuộc đời vẫn mang đến cho ta những gì mà ta xứng đáng.



Nhưng đến lúc đó, ta lại phải bước vào cuộc chiến mới với cấp độ lớn hơn: vượt qua những cám dỗ, tỉnh táo trong men say. Ta cần một mục tiêu xác định mới và một kế hoạch rõ ràng mới. Chỉ có điều đó mới khiến con quỷ một lần nữa bất lực. Nếu không nó sẽ lại xâm chiếm lấy ta với sự xấu xa hơn trước gấp nhiều lần. Cần nhớ rằng quỷ dữ không bao giờ thôi ý định xâm chiếm lấy con người. Nó vẫn ở đó, dưới những mê lộ trong tầng hầm nhà hát.

Quỷ dữ ban phát cho con người những cái họ muốn một cách dễ dàng để rồi lấy đi của họ những gì tốt đẹp nhất. Đó là quy luật không thể thay đổi. Cuộc sống luôn là sự đấu tranh giằng xé giữa quỷ dữ và người chiến binh trong chính chúng ta chứ không phải nơi nào khác. Hãy tự khen ngợi hay tự phê phán chính mình, bởi đó chính là những lời trung thực nhất. Đây là một cuốn sách được viết bởi một tác giả còn có nhiều tranh cãi về cuộc đời ông. Nhưng để điều đó sang một bên, tác phẩm này chứa đựng nhiều tư tưởng có giá trị về tư duy và cuộc sống, dù nó không hề dễ đọc. Quan trọng là mình thích khá nhiều quan điểm trong đó.

Có một điều hay ho là cuốn sách khiến mình nghĩ ngay tới bản nhạc “The phantom of the Opera” đầy ma mị của Nighwish. Bạn có thể nghe thêm “Ngày chưa giông bão” bản của Tùng Dương cũng ma mị theo kiểu Việt Nam, bao phê không kém.

 

 

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...