Tình yêu


Tình yêu

“Bọn tớ đã yêu nhau…”, bạn anh nói khi mấy thằng đang cùng ngồi uống trà đá ngoài khu Đài Tưởng Niệm. Tất nhiên nó cũng chính là một chủ đề trong hàng đống cái chủ đề mà bọn anh lấy để nói chuyện, chém gió mỗi lần gặp nhau ở góc quán quen thuộc. Lúc đầu, nghe thì có hơi ngạc nhiên một chút. Đúng là nó đã theo đuổi cô gái này từ khá lâu rồi, năm cuối lớp cấp ba, 5 năm Đại học và nửa năm ra trường. Chi phí thời gian, tất nhiên cũng cả tiền bạc, mồ hôi, nước mắt cùng hàng loạt nỗi thất vọng cuối cùng cũng mang đến cho bạn anh kết quả tích cực, đúng với mong muốn không có đáng phải giấu diếm. Tất nhiên, tất cả bọn anh, ai cũng vui cho nó.

“ ‘Sao sau bao nhiêu năm, sau bao nhiêu lần em làm anh thất vọng mà anh vẫn thích em vậy?’ – ‘Anh thích em, nhưng anh cũng không sao hiểu được là tại sao. Chỉ là cứ thích thế thôi.’ ” Đó là đoạn hội thoại trọng tâm nhất của bạn anh và cô gái ấy, vào cái ngày mà bạn anh đi chơi quên ví tiền. Tất nhiên là cô gái kia trả hết chi phí ăn uống chơi bời của họ, không một lời phàn nàn. Lúc đó, cô ấy đang buồn vì mối tình đầu. Khá là phức tạp nên nếu đề cập ở đây, thì cũng không biết phải viết thế nào. Và bạn anh kể rằng, cuối buổi đi chơi, khi đưa cô ấy về tận nhà, cô ấy đã cảm ơn nó và cười một nụ cười như-đánh-động-vào-tiềm-thức, điều mà đã ngủ quên suốt một thời gian dài từ hồi còn là học sinh đang ôn thi đại học, theo cách mà nó nói là như thế.

“Cô ấy đề cập đến việc làm đám cưới với tớ…” Đám cưới? Mới 24 tuổi đầu? Với một cô gái bằng tuổi, thậm chí còn sinh ra trước bạn anh 5 tháng? Anh tưởng tượng ra cảnh, bạn anh, gương mặt non choẹt, diện comle, đứng bên cạnh cô dâu xinh đẹp rạng rỡ, lung ba lung búng đi mời rượu các mâm khách, quỳ lễ vài vu quy, vân vân và vân vân. Thật khó mà hình dung được.

“Tất nhiên là tớ không thể cưới cô ấy vào lúc này được. Nhưng cũng phải nghĩ đến cái lúc mà tớ cưới…” Bây giờ nghĩ đến chuyện sẽ cưới một cô gái ư? Thật là một điều, ít nhất đối với anh, lạ lẫm quá. Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ấy, chỉ riêng việc yêu một cô gái thôi, anh còn chưa dám nữa là. Một kẻ lông bong, thiếu định hướng như thế này, ai them yêu. Tất nhiên là bạn anh thì khác, nó có một công việc ổn định ở một Tổng Công ty Nhà nước, cho dù mới là bước đầu nhưng cũng hứa hẹn tương lai về sau. Và cũng vì thế, một cô gái yêu bạn anh, đề cập đến chuyện cưới xin có lẽ cũng là bình thường. Chỉ là nó không thể lấy vợ nhanh như thế được.

“ ‘Làm trong ngành cầu đường, hay phải đi công tác xa, liệu em có thấy sống được với những người như thế không? – Đó không bao giờ là vấn đề, chỉ lo đi xa, anh lại quên mất em ở nhà chờ đợi thôi’ ”. Thật là khéo léo và ngọt ngào. Dù thế nào, thì con người ai cũng muốn nghe những lời ngọt ngào như vậy, không phải chỉ riêng các cô gái. Không nghĩ đến chuyện cưới cô gái này mới là chuyện lạ.

“Cô ấy đang khiến tớ mơ mộng rất nhiều về cuộc sống gia đình, nhưng cũng khiến tớ cảm thấy lo lắng hơn về những trách nhiệm, những mối quan hệ rộng mở với bên thông gia. Những trách nhiệm lớn hơn, điều đó khiến tớ cảm thấy hơi nặng nề, mà giờ thì tớ chưa muốn như thế chút nào, mặc dù giờ bố mẹ cô ấy coi tớ như con vậy.”

Thật mệt mỏi, sao không cứ yêu đi, cưới xin vội làm gì?

 “Nhưng các cô gái luôn lo mình sẽ ngày một già đi, mà sự chờ đợi nếu không đem lại cho họ kết quả thì họ sẽ đau khổ rất nhiều…” Anh trố mắt ra nhìn thằng bạn mình, nó thành ông cụ non từ lúc nào thế này. Sự chờ đợi luôn là một sự đầu tư thời gian và tinh thần luôn trực chờ một rủi ro cao là sự thất vọng tràn trề. Nếu như sau này, chúng ta thích một cô gái trẻ hơn, xinh đẹp hơn, giỏi giang hơn thì sao? Thực sự còn nguy hiểm hơn nếu cô gái ấy cũng yêu chúng ta? Còn cô gái đang chờ đợi mòn mỏi một lời cầu hôn? Cô ấy sẽ đau khổ thế nào nếu tình yêu dành cho cô ấy của chúng ta không còn trọn vẹn như lúc đầu nữa?

“Sẽ rất đau khổ. Cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho tớ, và tớ sẽ trở thành một kẻ có lỗi, tớ sẽ không thể sống thoải mái được. Trong niềm hạnh phúc, tớ lại đang phải suy nghĩ và tính toán lại tất cả. Một là chấp nhận và tự dặn lòng mình phải thật đứng đắn và thủy chung. Một là từ chối niềm hạnh phúc này, tiếp tục nhung nhớ một cô gái và tìm hiểu những cô gái khác…”

“Vấn đề đã thực sự nảy sinh ở chỗ: hôm giao thừa tớ bắt gặp cô ấy đi cùng với người yêu cũ. Tớ đã hỏi và cô ấy trả lời rằng, cô ấy đi cùng người ấy để chấm dứt mọi chuyện…” Chấm dứt mọi chuyện tình cảm? Vào một đêm Giao thừa? Khi nếu đúng ra là phải ở bên cạnh người mình yêu? “… tớ đã rất tức giận và cảm thấy thật ngu ngốc. Nhưng tớ vẫn thích cô ấy và vẫn đi chơi cùng cô ấy. Tất nhiên là tớ vẫn có những vết gợn trong suy nghĩ và giờ đây tớ đang nhắn tin với một cô bé khác học dưới tớ ba khóa.” Tít tít, tiếng tin nhắn đến, và bạn anh lại chăm chú nhắn tin trên chiếc di động mới cứng.

Đôi khi anh tự hỏi thế rốt cuộc đến bao giờ những câu chuyện mới trở nên thật trôi chảy, thật đẹp đẽ không có một tỳ vết như trong phim hay những cuốn tiểu thuyết. Nhưng câu trả lời luôn là không bao giờ. Mọi thứ bề ngoài có vẻ thật đơn giản dễ dàng nhưng kỳ thực lại thật sự phức tạp. Và chúng ta, những người trong cuộc luôn chỉ thấy bên cạnh hạnh phúc là một cái gì đó chút gợn, một cái gì đó mong manh, không chắc chắn và rồi bằng những cách này cách khác, những hoài nghi đã khiến cho chúng ta tự đẩy hạnh phúc đi xa.

Luôn là thế nọ, rồi lại thế kia, sự cân bằng cuối cùng cũng chỉ trong chốc lát…



8 nhận xét:

  1. Em đang kể chuyện của mình hay đang kể chuyện của em đấy? :)
    Chị nghĩ 24 t lấy vợ là chuyện thường mà. :)

    Trả lờiXóa
  2. Tình yêu vốn rắc rối
    Hôn nhân cực kì rắc rối

    Trả lờiXóa
  3. Tình yêu là đề tài muôn thuở, tùy thuộc vào cảm nhận bằng con tim của mỗi người mà ta sẽ biết được tình cảm thật của mình là như thế nào.

    Trả lờiXóa

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...