Ngắn 9/3

1. Sự nũng nịu của vợ đôi khi khiến tôi khó chịu. Hôm qua ngày 8/3, tôi đã không giấu được sự khó chịu đó. Có vẻ trước đây, điều đó không vấn đề gì, nhưng hiện tại với tôi đó không còn là thứ gia vị hay ho nữa. Tự nhiên đầu óc thật căng thẳng, chẳng phải chúng ta đã lớn cả rồi sao. Nhưng xét lại mình, từ bao giờ tôi đã chấp vợ mình những điều như vậy, có gì đó trong tâm trí tôi đang có vấn đề chăng? Hôm nay nghĩ lại thấy mình có lỗi. 

2. Em gái đi chơi với bạn trai. Mặc dù tôi chưa gặp mặt bao giờ, nhưng tôi nghĩ em gái mình phải có bạn trai kiểu khác kia. Tôi đã có ý định ngăn cản và khi thấy em mình có vẻ buồn tôi đã dừng lại. Liệu tôi đã là một người hoàn hảo để có thể đánh giá về một người khác, và cho rằng em mình không nên tiếp tục mối quan hệ này nữa? Tôi chỉ mong hai anh em vẫn như cũ, nhưng thật khó để hai câu chuyện ăn nhập với nhau vì tôi cũng là một thế hệ đi trước rồi. Với ngươi khác, em tôi lại thấy vui vẻ, thoải mái. Tôi không có quyền ngăn cản và càng không thể phá hoại niềm vui của em mình. Chỉ mong em luôn sáng suốt và tỉnh táo. Dù vậy, tôi vẫn ôm lấy nỗi buồn thứ hai.

3. Không chỉ sáng nay mà cả những ngày khác, mọi thứ về tương lai thật mù mịt. Tôi ngủ dậy muộn và phải đấu tranh mãi mới quyết định đến công ty. Dường như các sếp luôn muốn mọi thứ phải hơn phải hơn nữa. Nhưng liệu có ai nghĩ chúng ta đang muốn trở thành con voi cưỡi trên cái xe đạp? Một tổ chức cần phải để tất cả cùng thành công chứ không phải là một hay một vài người thành công. "Nếu bạn không xây dựng ước mơ của mình, người khác sẽ thuê bạn xây dựng ước mơ của họ." - đúng là như thế. Những lời hứa hẹn cũng chỉ nằm ở lời hứa hẹn mà thôi. Mình cũng chỉ là kẻ làm thuê như người ta vẫn nói. Và khi một ai đó khoe khoang - theo đúng nghĩa của từ khoe khoang, tôi bắt đầu tự trách mình. Sao ta không đủ tài giỏi để được một phần nào đó như điều họ nói?

4. Tôi cố gắng tìm ra nguồn cơn của sự căng thẳng, cố gắng giải quyết từng nguồn cơn một. Nhưng thực sự đôi khi tôi nghĩ rằng, một mình mình thật khó có thể phá tan nó. Và sự yếu đuối này thật khó có thể nói ra, bởi một thứ định kiến mà bất cứ gã nào tự gán cho mình: ta phải tự mình vượt qua tất cả, như vậy mọi người mới tin tưởng và đánh giá cao ta.

5. Định kiến về người đàn ông đã từng ngăn tôi duy trì cái blog của mình. Đừng nhiều lời, đừng văn hoa, hãy hành động. Nhưng như một con sư tử giấy, ta cố gắng gồng mình lên vì điều gì? Phải gồng lên mới xứng đáng là người đàn ông sao? Tôi chỉ cần sống tự do tự tại mà thôi.

Khi nói chuyện với ai đó không thân thiết, tôi thường thấy mặt mình nóng lên, dấu hiệu của đỏ mặt, không phải vì xấu hổ, vì tôi sợ rằng người ta đang thầm đánh giá mình. Trước đây tôi cho rằng đó là một nỗi sợ ngu ngốc, nhưng giờ đây tôi coi nó như một người bạn, một người bạn đang căng thẳng cần được quan tâm, vỗ về.

14 nhận xét:

  1. Những suy tư thật là ... suy tư, hi hi hi!
    Có lẽ HAN sẽ chọn được cách phù hợp nhất cho bản thân, hi hi hi!
    DVD chúc HAN an lành! :)

    Trả lờiXóa
  2. * Giao tiếp * giữa người với người cơ bản hay thân thiết, thậm chí là vợ chồng cũng cần có nghệ thuật đó nha. Nhưng muốn có được sự thoải mái và thấu hiểu thì mình phải luyện mình trước ấy, dễ hiểu là mấu chốt của vấn đề đó cậu.
    Thật ra giữa bộn bề cuộc sống rất nhiều chuyện khiến mình sân si và đôi khi trở nên "khó". Muốn nhẹ nhàng hay buông xuống, nhìn mọi việc đều tự nhiên mà đến thì cần nhiều thời gian.
    Chúc cậu sớm tìm được chính mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là càng ngày e càng trở nên khó tính, chắc vì sân si nhiều quá.
      Giờ thấy thèm được vô tư như ngày xưa. Đúng là phải buông nhiều thứ, lắng nghe mình nhiều hơn thì mới dễ chịu trở lại được.
      Em cảm ơn chị nha. 🙂

      Xóa
  3. Tui nghĩ bạn hơi để ý quá cái nhìn của người khác về mình rồi ấy, với lại có hơi bị nhìu định kiến trong đời sống hằng ngày :"D Bạn đánh giá người khác, rồi nghĩ họ cũng đang đánh giá mình, thành ra bạn phải làm sao đó để nhận được đánh giá tốt, và nghĩ rằng người khác cũng nên làm như vậy... e hèm... sống thế thì sẽ căng thẳng lắm a! Tui đoán thứ bạn cần là thả lỏng tâm trí, và trong một số chuyện, hãy thuận theo tự nhiên, như một cái cây đang lớn lên mỗi ngày thôi mà :"D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sonata nói đúng vấn đề của mình. Đánh giá người khác và nghĩ xem người ta đánh giá thế nào về mình, thật mang nhọc vào thân. Quan trọng vẫn là mình đối xử với chính mình thế nào mà thôi.
      Cứ tự nhiên vậy.
      Cảm ơn Sonata nhé.🙂

      Xóa
  4. Cố lên nè, và cố gắng duy trì blog nghen bạn :). Với mình nó là chốn bình yên :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hì, và bạn cũng đừng cho mình là "Insipid guy" nha! :) Mình thấy bạn hay mà!

      Xóa
    2. Hi. Cái từ Insipid guy mình dùng cũng được 13 năm rùi đó. Từ hồi dùng Yahoo 360 blog. 😁
      Quen nên để vậy, với ngoài đời thì nó cũng là một phần tính cách hơi thiếu sôi nổi.

      Xóa
    3. Wow, cũng có mặt thời YH 360 blog luôn a,hi hi :)

      Xóa
    4. Yes. Hình như ai thích viết ra cái gì đó đều dùng blog cũng bắt đầu từ thời 360yh vậy. 😊

      Xóa
  5. Chà, thời Yahoo 360 blog cũng có DVD, sao chúng ta không gặp nhau nhỉ?
    Hi hi hi...

    Trả lờiXóa

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...