Hồ tây ngày không khí lạnh về

Tưởng chừng như gần cuối tháng 3 sẽ là khoảng thời gian cuối cùng của mùa xuân trong năm. Nhưng không phải. Một đợt không khí lạnh mới lại tràn về mang theo thứ không khí xám xịt bao trùm lên Hà Nội. Ngày hôm qua người ta còn cảm nhận những cơn mưa, không phải mưa phùn mà cũng không phải mưa rào, một dạng mưa lâm thâm ở giữa hai kiểu mưa đó. Đó là một dạng mưa khiến con người bối rối kiểu vừa mặc áo mưa xong thì trời lại tạnh mà vừa cởi áo mưa ra xong thì trời lại mưa. 

Hồ Tây gần buổi chiều tối gió lạnh đủ khiến cho những tán lá cây ven vỉa hè nghiêng ngả. Những vị khách quen ngồi quán cà phê ngoài trời cũng phải rút vào trong mà ngắm nhìn hồ qua cửa kính. Nhưng vẫn có những người vẫn lại yêu thích cái lạnh này mà chọn yên vị trên một chiếc ghế đá ven hồ. Khoảng không mênh mông phía trước có sức hút kỳ lạ. Con người vốn thích những nơi rộng rãi, thoáng đãng tầm nhing như vậy, nơi vốn ở những thành phố lớn có rất ít. Gió vẫn mạnh, len lỏi trong từng lớp áo. Mặt hồ nhấp nhô những con sóng nhưng những phím đàn piano đang nhảy nhót. Sự vắng vẻ vốn là một thứ xa xỉ ở đây, và giờ đây cũng thế, vẫn có những cặp đôi ngồi tâm sự, chia sẻ hơi ấm cho nhau, và những con người yêu vận động cũng không ngừng qua lại. Tôi cũng đã từng có khoảng thời gian sống ở gần đây. Tôi đi làm và sống khép kín đến mức một con đường rộng rãi mở ra hồ Tây ngay gần chỗ ở của mình mà không biết. Con đường được tạo ra được 4, 5 tháng cho đến khi có người bạn chuyển đến ở cùng nói với tôi về điều đó. 

Từ đó, chạy bộ 2 cây số ra hồ trở thành thói quen khó bỏ của tôi cho đến khi tôi tìm được công việc mới và chuyển ra chỗ trọ khác. Một mình, tất nhiên là như vậy, bởi tôi luôn muốn cảm nhận một mình, suy nghĩ một mình mà không muốn bị ai đó làm gián đoạn. Có vẻ ích kỷ nhỉ, nhưng đó là thứ sở thích thật khó khăn để từ bỏ. Rồi có những ngày tháng tôi cầm theo bánh mỳ đi bộ ra hồ một cách vô định. Ở đó tôi nghĩ về nhiều điều, về quá khứ và hiện tại. Có khi tôi mang sách ra đọc, khi thì mang sổ ra để viết... đó là khi tôi có nhiều thời gian sau khi nghỉ việc. Và rồi khi có được công việc mới, vì đi làm xa nên không có thời gian ra hồ nhiều nữa. Đến khi chuyển chỗ ở cho gần công ty thì phải rất lâu sau tôi mới có dịp dừng lại bên hồ mà cảm nhận lại những điều mình từng có ở đây. Đây cũng là một trong những nơi mà tôi từng hẹn hò. Nhưng bạn gái, và cũng là vợ tôi bây giờ, hình như không có cảm giác giống tôi khi cả hai cùng ngồi trên chiếc ghế đá bên hồ mà tôi đã từng quen ngồi thì phải. Cô ấy bận rộn với việc chia sẻ những câu chuyện hàng ngày hơn là ngồi im lặng mà cảm nhận như tôi. Vậy mà tôi lại không tìm kiếm những cô gái giống mình khi ngồi bên hồ. Thật hay.

Ghế đá trước đây tôi hay ngồi đã được thay thế bằng ghế gỗ có khung sắt, được phủ lớp sơn bóng sạch sẽ hơn. Ghế được làm dài hơn đủ ngồi vừa cho hai cặp đôi hoặc cho ai đó có thể nằm nghỉ ngơi. Bên cạnh, cột đèn vẫn vậy,  tỏa ánh sáng vàng dịu vào buổi tối khi tôi ngồi đó một mình hay ở bên cạnh người đã là vợ tôi trong một lần hẹn hò trước đây. Cũng đã tầm 7,8 năm đã trôi qua, những suy nghĩ của tôi vẫn như được lưu lại cùng với khung cảnh này. 

Cảm ơn bạn Sonata, bản nhạc thật tuyệt, tưởng tượng những phím piano đang nhảy nhót giống như những hạt mưa tí tách ngoài hiên. Sau đó là tiếng saxophon tươi sáng khiến ai lắng nghe cũng cảm thấy mình đang được refresh lại. Tuyệt vời hơn là được thưởng thức nó khi ta đang ngồi lại chốn cũ, tận hưởng khoảng không gian thoáng đãng và ôn lại những kỹ niệm đã qua. 

6 nhận xét:

  1. Những hồi ức đẹp!
    Hồ Tây...
    DVD sang thăm nhà, chúc HAN tuần mới thành công, an lành!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ Hồ Tây rất nhiều nơi để ngắm và vui chơi.
      chúc chú ngày vui.😊

      Xóa
  2. jo ngẫm...
    ngồi đọc những dòng ký ức đẹp mà nghe khúc xô nát ánh trăng (Beethoven - Moonlight Sonata) thì tuyệt nha!
    Hồng Anh luôn vui nhé! 🌹😊

    Trả lờiXóa
  3. (Cảm tác ảnh minh họa 😁)
    Chiều về lãng đãng Hồ Tây.
    Giăng giăng lối bước sương bay lững lờ
    Thi nhân duyên nợ Tây Hồ
    Sóng rung động những trang thơ trữ tình.

    HA ngày rộn ràng vui nhen! 🌹😊

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hay quá. Cứ như thơ là khả năng trời phú ấy nhỉ.
      Cảm ơn Joanne nha. 🙂

      Xóa

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...