Cung ma kết

"Có phải em thuộc cung ma kết không?"
"Đúng rồi, chị cũng cung ma kết à?"
"Không, vì chị thấy mọi người đều bảo em rất nghiêm túc."
...
Hay có người nói tôi rất là "hộp" (theo nghĩa đóng kín).

Từ khuôn mặt, lời nói, giọng điệu, không phải là tôi cố tỏ ra mà là, một cách rất tự nhiên, cho dù tôi có đang rất thoải mái thì tất cả đều mang vẻ nghiêm túc. Đó là ý kiến người khác vẫn nói. Còn khi soi gương kiểm tra lại mình, tôi lại thấy điều ngược lại, thêm vào đó là chút tự hào, mình đâu đến nỗi nghiêm nghị vậy. Chẳng nhẽ cùng là một tôi, cái mà tôi tự nhìn thấy và cái mà mà mọi người nhìn vào tôi lại khác nhau đến vậy. Hay chiếc gương được thiết kế ra để nịnh chủ nhân của nó, vậy thì tôi biết tin vào điều gì đây?


Sự nghiêm túc không phải là thứ năng lượng tốt và tích cực. Cho dù việc nói rằng hãy nghiêm túc, hãy nghiêm chỉnh trước vấn đề thì đó cũng chính là biểu hiện của sự căng thẳng. Và khi căng thẳng, ta sẽ mất đi cảm giác yêu quý mọi thứ xung quanh, bắt đầu lười biếng ngay cả việc hít một hơi thật sâu để lấy lại tinh thần trước khó khăn. Vấn đề vì thế mà lớn dần lên, trầm trọng hơn. Bên cạnh đó, biểu hiện ra ngoài của sự căng thẳng ấy khiến cho xung quanh ta cũng bị mất năng lượng tích cực. Sự lộn xộn, quần áo xộc xệch, mọi người xa lánh... đó là biểu hiện mà bất cứ ai khi chú ý hơn đều có thể thấy. Hài hước một chút sẽ cứu vãn tất cả.

Hài hước chính là tự thả lỏng chính mình thay vì gò bó vào một khuôn mẫu cố định. Và ta chỉ hài hước khi bản thân có nhiều năng lượng, kiểm soát tốt bản thân và không lo sợ bị cười nhạo. 

Khi tinh thần cân bằng trở lại, tôi mới hay để ý kỹ hơn khuôn mặt mình trong gương. Dường như mọi cái nhìn về bản thân tôi đều vô nghĩa, chỉ có điều, khi tôi nghĩ về chính bản thân mình, có lẽ tôi đã không quan tâm nhiều đến những việc quan trọng hơn. Chính sự bí bách đó đã làm lên một tôi đơn độc, khô khan và thèm khát một hòn đảo xa cách với thế giới. Hoặc nếu tự đặt một câu hỏi quan trọng thì câu hỏi sẽ là: có phải tôi cảm thấy tự ti về việc quan trọng mà mình luôn muốn làm và luôn xếp nó sang một bên để làm những việc được xã hội đánh giá cao hơn?


Tôi nghĩ về những nhà thơ và cái cách mà họ vẫn luôn nói lên tiếng nói từ trái tim mình trong cuộc sống bộn bề này. Họ có thể bị coi là ngoài lề cuộc sống nhưng họ không bao giờ tin là mình đang ở ngoài lề cuộc sống của chính mình. Họ đang làm những việc quan trọng, để cho tôi hay ai đó khi đọc được những vần thơ ấy có thể cảm thấy tâm hồn mình được cứu rỗi. Tôi khâm phục họ với sứ mệnh mà họ mang đến.

Cuối cùng thì những gì tôi muốn thay đổi không phải là cung ma kết (với cách lý giải mà tôi cho là có tính giải trí là nhiều)   hay sự nghiêm túc mà mọi người vẫn nói. Điều mà tôi muốn thay đổi đó chính là cách nhìn về chính bản thân mình. "Bạn là tất cả những gì bạn nghĩ", đúng, chính là như thế, khi tôi tự tin nhìn chính mình trong gương với sự chỉn chu cùng những điều tươi đẹp mà tôi luôn nghĩ đến.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...