Nhìn những người bạn tươi cười hớn hở với những thành công, lại thấy chạnh lòng với bản thân mình. Điều gì đang xảy ra với mình vậy? khi mà mọi người đang bận rộn với công việc của mình thì ta lại đang đờ đẫn lướt facebook trong sự trống rỗng.
Ai đó sẽ nói là họ gặp may mắn, nhưng may mắn chỉ đi cùng với sự cố gắng. Khi ta chưa cố gắng thì đừng đòi hỏi những vận may. Rõ ràng mình chưa thực sự cố gắng.
Ở trên cao thì gió to nhưng lại được chiêm ngưỡng phong cảnh đẹp, bản thân mình đã dám nghĩ đến một ngày được ở trên cao chưa? Thật tiếc, bản thân chưa bao giờ nghĩ mình ở trên cao, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm chủ và đứng trên mọi người, chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là một doanh nhân hay một vị CEO thành đạt. Đó là sự thật, ta không hứng thú với những điều đó. Liệu điều này có thật kém không?
Định kiến xã hội khiến cho con người dễ trở nên căng thẳng vì địa vị của mình. Và rồi ta cũng dần như vậy. Dù đã từng cố gắng nhưng rồi lại nhanh chóng chán nản, không phải vì thất bại mà là vì, dường như nó không phải là ta, sự cố gắng ấy có gì đó không đúng. Mình muốn sống trong tập thể, có những người anh em luôn vui vẻ, mỗi người có một tài năng riêng và hướng đến mục tiêu chung, như một đội bóng.
Mình đã lựa chọn, ít nhất cũng là pha lựa chọn không ai có thể tưởng tượng được: làm việc tại một công ty sách - một sự rẽ ngang bất ngờ. Chỉ đơn giản là vì một điều duy nhất: tình yêu sách, yêu thế giới tuyệt vời ấy và muốn lan lỏa những giá trị của sách đến cộng đồng. Bởi một xã hội mà tri thức được nâng tầm, mọi mặt khác sẽ được nâng lên. Hơn hết, tôi muốn trở thành người có ích theo một cách khác. Nó thật lớn lao nhưng dường như xã hội chưa đạt đến mức đó. Mọi người cần dành thời gian kiếm tiền, giải trí và chăm sóc gia đình hơn là đọc sách. Nhưng tình yêu, lòng đam mê thôi thì chưa đủ.
Hơn 2 năm trôi qua, tôi lại thấy mình càng trở nên cô đơn hơn và "nghèo hơn". Không còn những cuộc đi chơi xa của hai vợ chồng, không còn những buổi tối ăn uống ở nhà hàng nào đó..., thay vào đó là sự tiết kiệm tốt nhất có thể vì tương lai khi có những đứa con. Khi sự tự tin đi xuống, không thể đổ cho hoàn cảnh, ta chỉ có thể tự trách mình và tìm cách thay đổi. Facebook cũng mang đến thông điệp tích cực: hãy kiên nhẫn, điều đúng đắn sẽ đến vào đúng thời điểm. Ít nhất thì câu châm ngôn đó đang cứu rỗi mình ngay lúc này.
Mình chuẩn bị làm bố và cũng phải suy nghĩ nhiều đến tiền bạc để lo cho gia đình mình. Không thể nghĩ cho bản thân mình, vì thế nên không thể có thêm một lựa chọn mạo hiểm nào khác. Nhưng hãy luôn nhìn vào mặt tích cực của hoàn cảnh, như đã đọc cũng trên fb, những ngày tháng qua, ta biết mình phải trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Vẫn có một điều luôn đeo đẳng trong tim lâu nay, nó mang đến niềm hạnh phúc và cả sự tuyệt vọng. Vậy chỉ có cách là tiếp tục làm việc và kiên nhẫn thêm chút nữa thôi.
"Mình chuẩn bị làm bố và cũng phải suy nghĩ nhiều đến tiền bạc để lo cho gia đình mình. Không thể nghĩ cho bản thân mình, vì thế nên không thể có thêm một lựa chọn mạo hiểm nào khác."
Trả lờiXóaLà thế đấy, HAN à!
DVD chúc HAN càng thêm mạnh mẽ vì kiên nhẫn!
:)
Cháu cảm ơn chú đã đến thăm và chia sẻ. 😊
XóaTheo mình cũng không cần phải cố gắng để thành công giống những người khác đâu nè. Cứ chọn con đường mình muốn đi, cứ cố gắng và trở thành người có ích theo cách của riêng mình. hì hì.
Trả lờiXóaLần đầu ghé thăm nhà HAN, chúc HAN luôn vui và kiên nhẫn hơn nhé!
Cảm ơn bạn Thương nhé. Quan trọng là mình vẫn giữ được niềm tin.
XóaChúc bạn ngày mới tươi vui nhé.🙂