Một chút chia sẻ về bản ngã sau khi đọc được một phần cuốn Osho đàn ông:
Bản ngã chỉ xuất hiện khi ta biết hay còn gọi là nhận thức. Khi đó ta đã là một cá nhân thực sự và tách mình ra khỏi dòng chảy của vũ trụ, ta đứng ra bên ngoài và nhìn vào cuộc sống của chính mình.
Nếu xét từ góc nhìn đó thì cuộc sống chia làm hai giai đoạn
- Giai đoạn trước khi bản ngã xuất hiện
- Giai đoạn sau khi bản ngã xuất hiện
Giai đoạn trước khi bản ngã xuất hiện là giai đoạn mà ta không nhận thức hay còn gọi là không "biết". Khi còn trong bụng mẹ, ta hít thở, lấy chất dinh dưỡng nhờ người mẹ. Tức là ta vẫn đang sống theo dòng chảy của vũ trụ. Từ khi ra đời cho đến khi ta được ba hoặc bốn tuổi, không có ai nhớ được khoảng thời gian đó đã diễn ra như thế nào. Đó là khi ta vẫn là chưa ở trạng thái "biết" hay chưa nhận thức. Chính vì thế ký ức không có. Một đứa trẻ khóc hay cười đều là phản xạ. Những hành động của chúng đều thường là bản năng hoặc bắt chước người mẹ, người cha hay bất cứ ai mà chúng gần gũi. Đó vẫn là giai đoạn của trạng thái sống theo dòng chảy vũ trụ.
Giai đoạn sau khi bản ngã xuất hiện, thường là từ ba hoặc bốn tuổi trở đi, đó là giai đoạn mà ta bắt đầu "biết" hay còn gọi là nhận thức. Lúc này đứa trẻ sẽ có những hành động khác dựa trên cái "biết" của mình. Nó đã là một cá nhân thực sự. Bản ngã đã tách đứa trẻ ra khỏi dòng chảy của vũ trụ. Đứa trẻ không đói thì ăn nữa mà chúng sẽ ăn bất cứ thứ gì mà chúng thích. Lúc này ký ức mới xuất hiện, nhờ bản ngã đã tạo ra chỗ cho ký ức neo đậu. Con người như đứng ngoài nhìn vào cuộc sống của mình, điều chỉnh nó sao cho phù hợp với suy nghĩ hay định kiến và luật lệ xã hội...
Cũng giống như Adam và Eva đã ăn trái cấm và trở thành những con người bình thường và bị đuổi khỏi vườn địa đàng. Từ đó họ phải chịu sự khổ sở của cuộc sống trần tục mà không thể quay lại. Loài người có thể trách cặp đôi đó. Nhưng nó lại điều tất yếu, trái cấm không mang nghĩa là "tình dục" mà giống như sự trưởng thành. Con người không thể không ăn trái cấm, họ phải trưởng thành, phải có bản ngã, đó là điều tất yếu. Điều đó làm cho con người trở nên khác biệt với các loài động vật vốn sống thuận theo dòng chảy của tự nhiên. Nhưng cũng khiến con người khổ sở hơn khi phải che dấu đi phần "con" trong chính mình.
Vì thế xã hội càng văn minh, có nghĩa là dân số "trưởng thành" nhiều, con người càng phải che dấu phần "động vật" đi nhiều hơn. Ở mặt tiêu cực, nó chính là sự đè nén.
Có thể nhìn xã hội Nhật Bản là một xã hội văn minh, nhưng ngành công nghiệp tình dục lại phát triển rất mạnh. Linh mục càng nhiều thì văn hoá phẩm đồi truỵ càng phát triển.
Vậy thì quay lại cuộc sống tự nhiên không có bản ngã thì sẽ hạnh phúc? Đến bây giờ thì chẳng ai có thể quay lại cuộc sống tự nhiên mà ko có chút liên quan gì đến xã hội hiện đại. Và nếu không có bản ngã thì con người cũng không biết thế nào là hạnh phúc cũng không biết khổ đau. Nói chung là sẽ không biết gì cả.
Vậy chỉ có một đứa trẻ được sinh ra và lớn lên cùng bầy sói mới không cảm thấy khổ đau. Nhưng như đã nói, đứa trẻ đó cũng ko biết hạnh phúc và nó cũng không thể sống hòa hợp với xã hội loài người. Chỉ có thiên nhiên hoang dã và bầy sói mới là vườn địa đàng của đứa trẻ ấy.
Giống 4 bức tượng của mình ghê nhỉ. Mà mình cũng có tặng 1 bộ như vậy cho 1 người bạn ở Mỹ, cậu ấy lại đem tặng lại mình 4 chai dưỡng da mini cực thơm và dễ thương. Những ngày cậu ấy ở VN, ngày nào tụi mình cũng đi xem phim rạp, xem đến số điểm tích lũy cao ngất ngưởng, rồi rủ nhau đi trải nghiệm hết mấy quán chay của nghệ sĩ mở rồi bàn luận.
Trả lờiXóaCậu ấy nói * Em thích cái tính của chị, nó hay hay sao đó, rất hợp với em, chỉ cần nhìn chị là thấy ấm áp và tin cậy *
Đó là lần đầu tiên mình gặp cậu ấy thông qua 1 người bạn. Sau đó tụi mình thân nhau tới giờ và người bạn làm cầu nối thì vì 1 vài lý do nên bị chặn liên lạc, tụi mình đồng loạt nghỉ chơi, haha.
Cậu ấy sau đó quay lại Mỹ và chưa thể về được do tình hình ngày càng nghiêm trọng. Một cậu con trai mảnh dẻ đã lấy được mấy bằng đh của Mỹ, sống cuộc sống sung sướng nhưng lại rất khiêm tốn và gần gũi.
* Dạo này cậu nghỉ dịch nên viết nhiều gớm, chị có đọc đấy nhưng chưa kịp viết gì thì con lại thức dậy nên bận rộn suốt.
Chúc mừng cậu sắp làm bố nhé! Sẽ thú vị lắm đấy! Mỗi ngày con sẽ có sự thay đổi nào đó nên mỗi ngày đều mới mẻ.
Chúc mẹ tròn con vuông nhé cậu.
* Riêng cái bài này thì chị không có gì để bàn vì thật sự cũng ko biết mình hiểu đến đâu, chỉ biết rằng càng trưởng thành thì ngta lại mong cầu cho thời gian quay lại ấu thơ để được hồn nhiên vui sống. Con người ta đi qua kiếp người, nhìn thấu thế sự chỉ mong được tìm lại tâm hồn ngây thơ, thánh thiện, chỉ muốn bình an mà sống những ngày trên cõi tạm.
Đến 1 lúc nào đó người ta chỉ muốn dừng lại, ngẫm chính mình và thôi đua chen với bộn bề cuộc sống.
Con trai chị có gốc người Hà Nội nên lúc nào đó ổn định, gđ nhỏ sẽ về HN 1 chuyến. Hà Nội chắc nhiều thú vị, cậu nhỉ ^^
Hi. Mong được gặp gia đình nhỏ một ngày nào đó ở Hà Nội.
XóaEm cảm ơn chị nhiều nha.🙂
HAN chính thức lên chức BỐ chưa nhỉ?
Trả lờiXóaVợ cháu sang giữa tháng 1 năm sau thì sinh ạ.😊
XóaEm nhận ra lúc anh đi làm thì anh viết nhiều hơn ấy nhờ. Còn từ lúc WFH thì chẳng thấy anh viết gì nữa :P
Trả lờiXóaỞ nhà anh lại chẳng thấy có hứng viết cái gì cả. 😅
Xóa