Thực ra là một cuốn tiểu thuyết đúng nghĩa theo ý tôi. Những tiểu thuyết trinh thám, dường như nó cần sự logic, lý trí, sự lạnh lùng, tỉnh táo… nhưng có vẻ nó không mang lại cho tôi nhiều hơn những ấn tượng sâu sắc. Những ấn tượng giống như một vài cuốn sách nào nhỉ? “Bụi lý chua máu”, “triệu phú khu ổ chuột”, “lá rơi trong thành phố”,… Nhưng những điều sâu sắc để lại cho độc giả, chúng cũng cần một hoàn cảnh nhất định. Có những nỗi buồn và kể cả niềm vui nào đó mà chỉ có người đó cảm nhận, khi người đó đóng cánh cửa lại và sống với chính mình. Vì thể chúng có một dẫn nhập dễ dàng và đơn giản để đi được vào trái tim anh ta.
Sự cảm nhận
chỉ sâu sắc khi nó được kết hợp với không gian yên tĩnh, giản đơn và điều không
thể thiếu, đó là một lỗ hổng nào đó trong tâm hồn. Chính lỗ hổng hay sự thiếu
sót đó là nơi mà cảm xúc sẽ lấp đầy. Một cốt chuyện ý nghĩa nhưng nếu thiếu đi
một công cụ cốt yếu thì cũng không thể tạo nên xúc cảm. Đó chính là ngôn ngữ và
văn phong. Ngôn ngữ tạo nên xúc cảm không giống như ngôn ngữ triết học, vật lý
học hay các ngành khoa học khác. Nó có những nhịp điệu riêng, khi nhanh, khi chậm,
và đến những lúc cao trào thì tự nó đã bộc lộ hết sức mạnh của mình: chúng ta sẽ
hụt hẫng, sẽ cười ha hả hoặc rơi nước mắt. Và không hiểu từ lúc nào, chúng ta
đang trải nghiệm chính cuộc sống ấy, khóc và cười y như mình là nhân vật chính.
Cuối cùng thì khi gập cuốn sách lại, những điều ta vừa đọc, chúng đã trở thành
một kỷ niệm. Lúc nào đó trong cuộc sống ta gặp phải hoàn cảnh như vậy, ta biết
một điều gì đó quan trọng, hình như mình đã từng trải qua nó rồi thì phải?
Có nhiều cuốn
sách mang lại cho ta kiến thức, thỏa mãn trí tò mò, hay giúp ta có những kỹ
năng sống tốt hơn nhưng chúng vẫn là chưa đủ. Người đọc cần trải nghiệm những
điều sâu sắc hơn, bởi bất cứ ai trong sâu thẳm đều có thiếu sót. Vì thể mà tiểu
thuyết vẫn luôn phát triển mạnh mẽ như vậy. Hãy bỏ qua những cuốn tiểu thuyết
trinh thám hay giải trí, có những cuốn tiểu thuyết không bán chạy nhưng nó lại
mang theo trong mình năng lượng thay đổi. Chúng đánh thức trong người đọc những
xúc cảm đã ngủ quên, từ đó họ sống với niềm cảm thông, với niềm vui được khơi dậy
và biết quên đi những nỗi buồn. Chỉ có cảm xúc mới khiến con người nhớ mãi, sống
với lòng biết ơn và cảm thông.
Đọc tiểu
thuyết vẫn bị coi là ủy mị, là việc vốn chỉ có phụ nữ hay làm. Đó là điều sai lầm,
chính vì niềm tin sai lầm đó đã khiến cho bao nhiêu cuộc đời không thể thay đổi,
bao nhiêu xúc cảm yêu thương bị bỏ quên. Người ta mải tìm chân lý rồi lại quên
đi những điều sâu thẳm trong chính mình. Tại sao ta cứ phải tranh đấu với cuộc
sống, trong khi niềm hạnh phúc là ở trong chính mình?
Đã lâu rồi,
tôi không đọc tiểu thuyết. Có lẽ chính vì thể mà cuộc sống của tôi thiếu đi khoảng
lặng, và cứ thể, tôi bắt đầu xa rời với chính mình, xa rời những người xung
quanh.
Tiểu thuyết rất hay!
Trả lờiXóaNăm mới Tân Sửu 2021 vui khỏe, thành công, an lành, HAN nhé!
:)
Dạ. Cháu chúc chú năm Tân Sửu luôn hạnh phúc, an lành. :)
XóaTiểu thuyết rất thú vi, chúc bạn cuối tuần an lành, vui vẻ.
Trả lờiXóahttps://bestanimations.com/media/flowers/499152527beautiful-lily-flower-animated-gif4.gif
Cảm ơn bạn nhé. :)
XóaMiss đã đọc rất nhiều tiểu thuyết. Nếu thích trinh thám cậu có thể tìm cuốn " Đừng nói một ai" . Đó là một cuốn nhiều bất ngờ và li kỳ. Miss thấy nó còn khó đoán hơn những cuốn của Dan Brown đấy!
Trả lờiXóaChúc cậu tuần mới vui vẻ ^^
Tiếc là sách đó Nhã Nam ko phát hành nữa. Lúc nào tái bản e sẽ sắm một cuốn. :)
Xóa