Bằng lăng tím

Sáng nay mới để ý lại hai cây bằng lăng ở dưới nhà. Cách đây vài tuần hoa đã nở đẹp lắm nhưng hôm nay nhìn lại thì hoa đã thấy bị khô đi nhiều. 



"Anh lại đây xem này, hoa bằng lăng nở đẹp chưa."
Vợ tíu tít gọi mình ra ngắm cùng, lâu rồi không nhìn ra cửa sổ nên hôm đó mới nhận ra là có hai cây bằng lăng đang nở rộ phía dưới. Hẳn lâu rồi mình lúc nào cũng chỉ chú tâm vào máy tính hay mấy quyển sách mà không để ý ngắm nhìn cảnh vật đổi thay bên ngoài. Lúc nào cũng thấy ghen tỵ với vợ, được vô tư, tinh tế cảm nhận mọi thứ xung quanh. 

"Sao anh viết thì hay thế mà chẳng lãng mạn chút nào cả."
Quả thật viết thì nghĩ ra đủ điều nhưng để nói ra hay hành động ngoài thế giới thực thì thật khó quá. Hơn nữa cũng phải công nhận mình là kẻ khô khan.

"Anh đang kể chuyện cười đấy à, sao em chẳng thấy buồn cười gì cả."
Anh không thể nghĩ ra được cách nào hài hước hay kể chuyện lôi cuốn hơn. Quả thật cũng là điều thiếu thốn cho em khi lấy anh. Em phải tìm những câu chuyện cười trên những bộ phim hay youtube.

"Quả thật anh chẳng thể nghĩ ra được là làm gì để cho em được cười thường xuyên cả" - mình vẫn luôn tự chán nản với bản thân như vậy.

Sáng nay đầu giờ sáng, chị TGĐ có buổi morning talk đầu tiên. Thực sự mình nhận ra thật nhiều điều. Trong những điều đó có một thứ đó là cái tâm. Có lẽ mình chưa thực sự thật tâm để trở nên lôi cuốn hơn. Cái tâm đó phải thật trong sáng, phải thật sự đem đến sự bình an cho xung quanh không chỉ con người mà cả đồ vật hay cây xanh. Sau đó là điệu nhảy con bướm xuân vui nhộn. Thực ra sau khi uống bia rượu xong vào quán karaoke mình cũng quậy xì ngậu. Nhưng đấy là có men trong người. Còn hôm nay là một buổi sáng bình thường, điệu nhảy của mình vẫn hơi chút e dè nhưng nó dường như đã chạm đến một giới hạn mà mình hiếm khi trải qua. Chưa thực sự vượt qua giới hạn đó nên mình cần tự nhiên hơn nữa, cái tâm cần trong sáng và bình an hơn nữa.

Hôm qua nghe thầy nói chuyện. Quả thật rất khâm phục thầy. Có thể người ngoài nói thầy không bình thường, nhưng mình tin là những hành động và lời nói của thầy rất thực tâm và mang đến hạnh phúc cho bao người.

Lần đầu tiên viết nhật ký mà lại trong giờ làm việc nữa chứ. Thật không giống mình trước đây chút nào. Nghĩ vì hoa bằng lăng trước nhà bị khô lại thấy tiếc. Khoảng thời gian hoa tím nở đẹp nhất mình lại không quan tâm để ý đến.

2 nhận xét:

  1. Insipid_guy viết rất đúng: "... cái tâm cần trong sáng và bình an hơn nữa."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng. Đúng là cháu cần mài giũa cái tâm mình nhiều hơn nữa thì thì cuộc sống mới bình an hơn được.

      Xóa

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...