Và cơn mưa tới

Sáng nay có chút thời gian rảnh lén ngồi vào phòng nghỉ đọc nốt mấy trang cuối cuốn tiểu thuyết "những người tình cô đơn của tôi" của tác giả An Hạ. Một cuốn sách mà mình phải đọc mất nửa năm. Tình cờ một lần rảnh rỗi tìm thấy cuốn sách này trong giá sách cũ để một góc trong công ty. Đống sách thỉnh thoảng lại có người đến lấy đọc nên quanh năm suốt tháng chúng vẫn ở đó mà chưa có ai chuyển đi. Đây là những sách phát hành từ lâu và không còn lưu hành trên thị trường nữa. Lật bìa sau có thể thấy mẩu giấy màu cam ghi giá 10 nghìn đồng. Vậy là cuốn sách này nằm ở gian sách đồng giá nào đó trong ngày hội sách, rồi thì lạc vào đây có khi cũng đã 5-6 năm rồi.

Quả thật phải hết đến hơn nửa năm mới ngốn hết được nội dung cuốn tiểu thuyết chỉ có khoảng 300 trang này. Một cuốn tiểu thuyết hơi dị, ngôn từ thì ma mị và khó hiểu. Nó không hấp dẫn, thắt mở như những tiểu thuyết Âu Mỹ hay buồn thảm, ám ảnh như Nhật Bản. Mà nó dài lê thê, mờ mịt, cốt chuyện không rõ ràng. Đoạn đầu coa vẻ hay nhưng sau đó cảm giác như tác giả đang cố gắng vô vọng mô tả lại một giấc mơ kỳ lạ dài dòng những xúc cảm của mình. Đọc xong mình còn không hiểu dụng ý của tác giả là gì nữa. Cũng chỉ vì đã mất công đọc nên cố gắng đọc nốt để xem văn phong và có ý gì hay là chính chứ mình cũng không thích đọc truyện này lắm. Bảo sao phải mất hơn 6 tháng mới đọc xong và mình cũng không mượn về nhà đọc.

Sáng nay vào facebook, chợt nhìn thấy ảnh hai vợ chồng một đồng nghiệp cũ. Họ tươi cười hạnh phúc bên cạnh lễ khai trương một phòng tập gym. Đó là phòng tập mà chồng bạn ấy - một kiến trúc sư vừa thi công xong. Hai vợ chồng bằng tuổi nhau. Cảm thấy có chút ghen tỵ kỳ lạ. Họ luôn up lên facebook những bức ảnh đi chơi đi dã ngoại bên nhau thật vui tươi. Dù sao cảm giác ghen tỵ một chút ấy cũng có ích, mình nghĩ về cuộc sống của mình. Có những góc tối nhưng cũng không thiếu góc sáng. Mình cần phải cố gắng chia sẻ niềm vui nhiều hơn thay vì chỉ dành nhiều thời gian cho bản thân. Lập gia đình có cái khó của nó là không gian riêng bị nhỏ hẹp đi, nhưng mình cũng đã điều chỉnh được dù chưa phải là đạt đến sự hợp lý. 

Hôm qua một cơn mưa rào đã đến, nhưng cứu tinh cho cư dân thành phố sau bao ngày nắng nóng tệ hại. Mùi của mưa, của đất, của cây cỏ hòa lẫn trong cơn gió mát lạnh mang đến những sức sống của tự nhiên. Con người cố gắng làm tất cả để thay đổi, nhưng rồi chính chúng ta cũng phải cầu cứu tự nhiên dù chỉ là một cơn mưa để xua đi cái nóng khắc nghiệt những ngày qua. Điều khiến cho ai cũng thấy mệt mỏi và dễ nóng giận. Cảm giác bao nhiêu lo lắng, buồn chán như đã được gột rửa và trôi đi.

"Và cơn mưa tới mát tâm hồn
Em sẽ đứng bên ô cửa nhỏ
Ngoài trời mưa rất nhiều
Chờ dấu chân anh..."

Bài hát năm xưa vang lên từ chiếc loa nhỏ, dịu dàng hòa lẫn theo tiếng mưa rơi chạm vào cửa sổ. Trong quá khứ, trên sân trường ngày mưa, ta đã từng cầm ô và chạy trốn cơn mưa cùng cô gái ấy. Những câu chuyện của những ngày trước đã đi theo những diễn biến mới. Ta giờ đây nhìn vào chúng và tự mỉm cười một mình.

2 nhận xét:

  1. Giờ DVD lười đọc sách quá, nhờ có bạn hữu nhắc nhở nên lâu lâu (hơi bị nhiều lâu) cũng đọc được một cuốn, hi hi hi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, cháu cũng phải sắp xếp thời gian và cũng phải kiên nhẫn cũng mới đọc sách lâu được. Giờ tìm được quyển sách ưng ý để đọc liên tục thật khó.

      Xóa

Anhnh.thienloc@gmail.com

cảm xúc ngày đầu tuần

Sáng thứ hai, bầu trời vẫn âm u như những ngày trước. Bất chợt một tia nắng hiếm hoi chiếu tới rồi nhanh chóng bị những đám mây ...